Đã nhủ viết lại sẽ nhạt đi nhưng dù sao thì cũng nên viết.Thay cho những sự trống rỗng, bất động của thói quen vật vờ.Con mèo quanh quẩn bên nách.Kẻo rốt cục chỉ là mi lo cho mình.Càng ngày càng đông những kẻ hững hờ.Lại là phá vỡ tất cả, bất chấp luân thường đạo lí mà chẳng bao giờ biết mơ.Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này.Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ.Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi.Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp.