Bác không hài lòng một tí nào.Sức khỏe phải tự mình giữ.Đơn giản là vì từ nhỏ tôi đã đọc nhiều hơn, tuổi thơ tôi rộng mở hơn mà suy nghĩ biện chứng hơn.Bác đã ra tay thì bật dậy nào.Chân lí nằm ở chính biên giới giao thoa giữa khoảng dục và không dục nên thật khó tìm.Ở đây là lớp học, ở đây là bệnh viện, ở đây là đường phố.Thế đấy, khi khoảng cách vô hình đã trồi lên, lúc nào người ta cũng cần một cái cớ chính đáng để bộc lộ tình cảm, một thứ nhiều khi vô cớ.Đây chỉ là một sự sống sót qua vài cạm bẫy đầu tiên.Tôi chỉ có thể đấu tranh vì họ bằng cả cuộc đời nếu tôi có một tấm lòng bao la, nhân ái bẩm sinh và kết hợp rèn luyện.Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.
