Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết.Và lúc nào anh cũng phải vừa hy vọng cho tương lai sáng lại trong bầu trời u ám, vừa chuẩn bị chứng kiến những người thân lần lượt bị sát hại… và cái kết khá hoành tráng cho anh là hứng trọn một băng đạn khắp người.Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt.Thế có phải đỡ cho cả hai không.Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác.Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình).Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư.Cũng vì thế mà anh đâm lười đọc truyện.Còn với những dòng này, với sự kiên quyết bỏ học và một sự dối trá có hệ thống.Tôi thường tự hỏi từng người quen tôi gặp sẽ phản ứng gì khi đọc những điều tôi viết.