Cháu bảo: Bác Hồ cũng để râu đấy ạ.- Tôi muốn… Tôi muốn… Tôi muốn ông cụ sớm được ra đi thanh thản.Hồi cháu học lớp 11, có một hôm cháu đi học xong không về nhà ngay.Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu.Với rủi ro đó, ở lại, chung sống và ráng chịu đựng sự cố chấp và định kiến của nhau cũng là một lựa chọn không tồi.Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm.Tránh đi được cái chết của hàng loạt tâm hồn không chịu nổi áp lực của sự đê tiện.Vả lại, Lâm Nhi vào chuồng từ hồi còn bé tí.Khi hắn không lựa chọn khinh bỉ đồng loại, hắn cần sự tha thứ của họ.Mấy ý tứ chợt ngân nga: