Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt.Khi đã hay thì chắc chắn nó sẽ cho ai đó và vì cái gì đó.Nhưng tôi không quen phản đối.Phải, đó là tôi tự cô lập mình.Bác vừa ở bệnh viện về, đã có người mua mười bộ ấm chén, mỗi bộ 35.Gọi đó là chiêu bích hổ du tường, được anh em kính nể.Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.Nhưng tất cả nói chung đều thật chán, thật tẻ nhạt và vô nghĩa.Có những loại người không hạnh phúc được, khi hèn.Hơn thế, anh tạo được quanh mình một sức mạnh ngầm, khá kỳ bí mà những thế lực đen tối phải e dè khi đụng chạm.