Vị này lưu ý Jung rằng theo nhận định của ông ta thì hầu hết người da trắng đều có bộ mặt căng thẳng, đôi mắt nhìn chòng chọc, và cách cư xử độc ác.Quá khứ không thể tồn tại trong sự hiện trú của bạn.Một khi đã đồng hóa với một dạng tiêu cực nào đó, bạn sẽ không muốn buông bỏ nó; và ở bình diện ý thức mê muội sâu sắc, bạn không muốn sự thay đổi tích cực.Giữ yên cảm nhận ấy trong vài phút.Bạn không thể làm luận án tiến sĩ về cái “không”.Về mặt tích cực, bạn “đang yêu” người bạn tình.Tri kiến ấy cho phép bạn quan sát được thực thể đó.Sở dĩ như vậy bởi vì tiếng nói này thuộc về tâm trí bị quy định của bạn, và tâm trí này vốn là kết quả của toàn bộ các diễn biến trong quá khứ của cá nhân bạn cũng như của linh hồn văn hóa cộng đồng mà bạn thừa hưởng được.Toàn bộ cảm nhận về cái tôi của họ đều được đầu tư vào cái bi kịch đó.Mãi vài năm sau đó, nhờ đọc nhiều tác phẩm bàn về tâm linh và tiếp xúc với nhiều vị đạo sư tôi mới biết mọi người đang tìm kiếm các biến cố đã xảy ra cho tôi.
