Họ học đứng chót, họ làm mích lòng thầy, họ phạm lỗi gì đó họ sầu muộn thắm thía.Đó là chưa nói những tiếng vĩ đại nào công bình, bác ái, lao công, tư bản, vô sản.Không sợ bạn giận: tôi tin Rimaud tuyệt đối.Họ cũng tưởng tượng hạnh phúc của tình địch cướp giựt của họ để sống gần người tình cũ của họ.Mà lại bị những mặc cảm trên ngăn trở, thành ra họ nhút nhát.Không phải vìtính tự nhiên tốt nầy mà không có bạn trai đánh lộn.Trong trường, họ hồ nghi năng lực của thầy giáo.Nói đến đàn ông, trong đó có bạn trai, phải nhớ điều nầy: là họ nhịn thua ai cái gì chớ không bao giờ chịu mất danh dự.Khi chưa bước được vào một nấc nào của cây thang danh dự thì khôn nhất là luyện cho mình một nghề nếu thấy con đường thi cử cứ luôn lận đận.Nên chỉ cho họ trọng trách của họ đối với bản thân họ.
