Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết.Trong quá trình viết, có lúc tôi cũng bước theo gót nghệ thuật.Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất.Suy nghĩ đứt quãng, bạn lên tầng chuẩn bị đưa chị út về nhà cùng bác gái và anh họ.Nhưng cái chính là hai đứa phải tự biết liệu… O.Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày.Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm.Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục.Lát sau, bác bạn lên, mang theo chiếc đồng hồ báo thức còn kêu.Cạch! Rất thích cái cảm giác đi một quãng dài rồi dừng xe lại, gạt chân chống, tắt chìa khóa điện.
