Chú đã làm nhiều cái bậy đến nỗi chú không dám chỉ trích một ai hết.Tự nhiên, tôi trọng những tài ba đức tính đó.Chữ "tôi" phải đọc nho nhỏ mà chữ "ông" phải đọc lớn tiếng.Ông ta cho mang lại nhà tôi liền và khoảng một tuần lễ sau, tôi cho người mang trả với một bức thư trong đó tôi tỏ ý cám ơn ông lắm.- Hãng tôi tính mở một chi điếm ở làng Queens.Sau một bữa tiệc nấu khéo, các ông thường cho gọi người làm bếp vô phòng ăn để khen ngợi họ.Rồi đặt đĩa lên bàn, chị thở dài, ngây ngô nói: "Thưa bà, thiệt tôi không bao giờ ngờ như vậy".Viên kiến trúc sư dắt ông Adamson vô phòng ông Eastman, ông này đương cặm cụi trên bàn giấy một hồi lâu mới ngửng đầu lên, tiến lại gần hai ông kia nói: Chào hai ông, các ông có việc chi?.Ông Adamson, giám đốc một hãng đóng ghế quan trọng, muốn được ông Eastman mua ghế giúp để dùng trong hai ngôi nhà đó.Rồi Rossetti mời người con một anh thợ rèn đó lại làm thư ký cho ông.