Tôi phải đi vắng một đêm, nhưng một người bạn tin cậy của tôi, Fiona, đã đề nghị đến nhà tôi ngủ với bọn trẻ.Bà nói, Hân hạnh chào đón bạn.Sau khi đọc xong thư của cô ấy (CC cho Danielle) tôi nhìn xuống dòng cuối thư và nhận ra cô ấy đã quên xóa bài thơ dán của Danielle người có lẽ lúc dó đang đọc lá thư cô ấy gửi.Hãy nhờ cô ấy gợi ý về bộ phim.Ánh đèn đằng xa nhấp nháy trả lời lại.Cháu muốn nói là cháu thích đi, nhưng cháu chẳng biết nói gì cả.Tôi thấy mình giống như một đấu sỹ La Mã cầu xin sự tán thưởng của hoàng đế.Tốt hơn là tôi nên ghi lại ngay, hoặc tôi sẽ phải chơi trò lưu giữ liệu kỹ thuật số.Duy chỉ có Gunter là không quên.Rồi sau đó từ từ chuyển chủ đề.