Căn nhà hơi lạnh, hơi quạnh quẽ.Mà sống khoa học một chút.Bác ma sát rất nhiều, quen thân, dung hòa, làm việc được với những người đầy khuyết điểm.Vì bạn có là thiên tài (thơ) hay không, với họ, không quan trọng.Độ này, bố hay nhường.Tôi bảo vâng, chắc họ chế tạo thế nào để có cái mùi chữa bệnh gì gì.Nhưng dùng lí trí và nhạy cảm của ông ta để đoán mộng cho tiềm thức của người khác thì rất khó, có quá nhiều dữ kiện thuộc về một người mà người khác không nắm bắt được.Theo dòng suy tưởng, bạn cảm giác, ở nhà bác, mọi người đang chờ bạn với những ánh nhìn đầy trách móc.Chắc tớ và thằng em nghĩ nửa đùa nửa thật, chơi thôi.Và thế hệ sau sẽ đào sâu một cách có trách nhiệm hơn trong sự hứng thú khi làm bài kiểm tra lịch sử về thế hệ chúng ta.
