Khi tên Booth hạ sát ông bằng một viên đạn, ông không hay rằng người ta mới bắn ông, nhưng trong 23 năm trời, gần như mỗi ngày, ông được nếm "những trái cây chua chát của một duyên nợ đau khổ" như lời ông Herdon, người bạn ông đã nói.Lại không làm thương tổn lòng tự ái của người ta, cho người ta nhận thấy sự quan trọng của người ta và như vậy người ta sẽ vui lòng cộng tác với mình, không phản đối mình."Tôi không đi lại hai lần con đường đời.Chương bốn - Bạn muốn thành một người nói chuyện có duyên không? Dễ lắmChân lý đó đúng khi bạn viết tiểu thuyết cho độc giả coi.Không phải dễ, vì mình không quen người ta.Mới rồi, tôi đi nghỉ cuối tuần với ông bà Thomas.Lần đầu Tolstoi biến đổi tính nết, thành một người khác hẳn.Tôi ngạc nhiên và đáp: - Thưa cô, cô thương cháu quá.Bà chỉ muốn gặp được người chăm chú nghe bà, để bà có cái vui được dịp nói tới bà và những kỷ niệm của bà.