Khi tiếng ồn này đột nhiên ngưng bặt, bạn cảm thấy nhẹ nhõm hẳn lên.Giờ đây bạn là chứng nhân hay là chủ thể quan sát cái quầng chứa nhóm đau khổ.Phải, nhưng chỉ ở phương diện hữu hạnh của vũ trụ được thị hiện dưới dạng vật chất hữu hình mà thôi.Sự hàn gắn và cứu chuộc vốn sẵn có ngay trong hiện tại.Làm sao chúng ta có thể tỉnh thức đối với tất cả những thứ đó hay từ bỏ chúng đi? Phải mất bao lâu để làm việc đó? Và cho dù chúng ta làm được, sẽ còn sót lại thứ gì?Nó hoàn toàn tự động, hoàn toàn bất thức.Nói “quên đi” tức là nói bạn không còn có thể cảm nhận được cái nhất thể này như là thực tại hiển nhiên nữa.Mọi sự bám víu say nghiện đều như thế cả.Bạn vẫn còn đang phản kháng những gì đang hiện hữu.Lúc đầu động tác nhắm mắt lại có thể hữu ích cho bạn.