Hơi thở tôi trở nên êm ả và dễ dàng.Nếu ta không học cách tha thứ thì sự oán giận sẽ đầu độc ta.Tâm trí tôi tĩnh lặng và bình an.Luôn ý thức bạn là một "diễn viên".Hãy để bình yên tìm thấy mái nhà của nó trong lòng chúng ta.Nhờ khiêm nhường, ta nhận ra mọi sự vật, mọi cá nhân đều có quyền tồn tại trong hòa bình, tự do và hạnh phúc.Vẫn là miệng nhưng không nói, vẫn là mắt nhưng không thấy, vẫn là một cơ thể nhưng không cử động.Hiểu ra như thế, ông đã có thể chuyển hóa tiếng nói trong ông từ thù thành bạn.Tôi ngồi thoải mái và thư giãn.Giờ là lúc ném bỏ chính chiếc bao.