Bố tôi tốt, hy sinh cho gia đình nhưng có điểm giống ông nội tôi là gần như không bao giờ tâm sự với con cái, không bao giờ nói chuyện sinh lí sinh liếc.Hay không được thấy hết những giá trị họ luôn có.Kẻo rốt cục chỉ là mi lo cho mình.Cảm nhận được khi nào cát sắp đầy khoang ác thì làm gì đó để xoay ngược lại.Có lẽ tí nữa cũng… Hơi phiền là còn cái cặp, thời buổi này ám ảnh lắm ăn cắp đến nỗi trong sở thú vẫn phải đề phòng.Ở đây là lớp học, ở đây là bệnh viện, ở đây là đường phố.Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán.Tôi quệt nước mắt, xì mũi ướt nhẹp tay áo và ngực áo.Chúng ta luôn bị lừa và phức tạp hóa vấn đề (như một sự vô lí một cách hợp lí của đời sống) bởi ngôn ngữ và những cái tên.Còn sau khoái cảm của hạnh phúc là nhẹ nhõm.
