Chúng ta đánh giá những mục tiêu có thể nhận rõ bằng các giác quan và tìm con đường thẳng nhất để đạt được chúng.Vào ngày đó, với sự giúp đỡ của lời nguyện cầu, tôi đã tái sinh.Thế thì cái gì vẫn còn lại? Đây là câu hỏi đáng phải suy nghĩ.Một trong những điều xác định chúng ta là cái mà chúng ta thường lo lắng.Điều gì là cái mà những con người bất hạnh đó kiếm tìm ngoài hôn nhân?Rồi đến nỗi sợ bệnh than, dân chúng sợ hãi thư từ của chính họ và các mặt nạ chống độc đã được bán hết sạch.thậm chí trong chốc lát, để hưởng thụ cuộc sống ngay cả khi bị những chứng cớ về cuộc đời ngắn ngủi bao vây và các thảm họa tiềm tàng đe doạ.Thường thì họ muốn thay đổi cách họ cảm xúc: nỗi buồn, sự lo lắng, sự mất phương hướng, giận dữ, sự trống rỗng, sự trì trệ.Chúng tôi đã mang một gánh nặng thời gian và số phận, trái tim của chúng tôi trĩu nặng ký ức về những ai đã không thể trở lại và câu chuyện về họ đã mất dần trừ tình yêu đối với họ.Chúng ta cần phải được cứu giúp để không làm những điều tự phát.