Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức.Hơi tiếc là tớ quên đem kính, nhìn người và bóng cứ nhoè hết cả.Có một thứ bất biến, đó là tất cả.Bị điểm kém chẳng hạn.Và chết đi khi chưa kịp hưởng thành quả.Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ.Tôi biết cô bạn ấy có vẻ thích tôi.Có gì để thanh minh.May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.Lúc này chỉ có bạn là người viết và bạn là độc giả.