Chúng tôi đã không hoảng loạn hay bị động.Đó chính là tính công bằng trong giao tiếp: Một sự tương tác hai chiều.Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe.Họ sẽ nghĩ rằng ý bạn nói bất cứ ai cũng có thể làm được như họ.Vì vậy trong những chương trình của tôi, tôi luôn muốn các vị khách mời của mình nói thật nhiều, thật nhiều về chính họ.Hãy học hỏi từ Frank Sinatra, Bill Clinton và Edward Bennett WilliamsTôi đã thành công khi trò chuyện với họ trong một không khí thoải mái.Bài nói của bạn ngốn bao nhiêu thời gian? Chỗ nào cần lên giọng? Chỗ nào cần xuống giọng? Lúc bắt đầu có cuốn hút và khi kết thúc có khái quát lại vấn đề không? Sơ sài hay sâu sắc? Bạn đã thật sự cảm thấy tự nhiên và thoải mái khi nói hay chưa? Nếu cần hãy tập nói trước với người thân của bạn và nhờ họ góp ý.Sai lầm chưa từng có! Vì quá xúc động nên tôi không sao điều khiển được cái ghế, và bởi thế nên nó cứ quay vòng vòng.Thật khó tin đây chính là người đã từng bắn rơi cả thảy bảy chiếc máy bay phát xít Đức trong thế chiến khốc liệt!
