Nỗi đau thương là một chủ đề mà tôi phải biết rõ.Tôi biết những đứa trẻ có cha chết trận cảm thấy như thế nào khi chúng nhìn vào những tấm ảnh đã ố vàng hình cha chúng, người mà chúng không bao giờ và không thể gặp được.Tôi có những nhà vật lý để giải thích cho tôi hàng trăm lần về điều đó.Nhưng cho tới nay tôi vẫn chưa trình báo việc này bởi vì tên ăn cắp tiêu xài còn ít hơn cô ta».Trên hết phải là lòng tốt, sự tình nguyện hiến dâng vì người khác.Chúng ta đang sống trong một xã hội nơi đã nâng sự phàn nàn lên thành một hình thức hàng đầu của sự dân chủ.Ký ức và sự hiến dâng- với nó trong trái tim bạn dù đã từng bị tan vỡ, bạn sẽ cảm thấy đủ đầy và bạn sẽ ở lại trong cuộc đấu tranh cho đến giây phút cuối».Nó thật là đẹp, đẹp vô song, đẹp không bút nào tả xiết; và giờ đây Thiên Đàng đó đã mất và tôi sẽ không bao giờ còn nhìn thấy nó nữa.Sự nhấn mạnh vào sự trừng phạt ở một phía khác cũng chẳng có tác đụng.Thường thì đây sẽ là một sự chờ đợi kéo dài.