Khi đưa những gì viết về tranh đấu và nhiều thứ khác cho bố mẹ đọc rồi nhận được một phản ứng (bề ngoài) tương đối ơ hờ.- Có gì mạo phạm xin ngài tha lỗi.Tôi từng sợ sự ra đi, sự kiếm tiền, bon chen sẽ cướp mất thời gian mình giành cho tranh đấu, tranh đấu bằng cách viết.Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi.Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi.Nhà văn nhắm mắt lại.Trước thì cảm giác người nặng trịch, không tài nào động cựa.Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau.Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp.Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi.