Cái đồng hồ cát nó không đứng yên vĩnh viễn để mặt thiện hoặc mặt ác bị úp xuống và trở thành thuộc tính vĩnh cửu khi cát chảy xuống hết.Tội ác, chúng không gieo vào con người những hạnh phúc để sản sinh lòng biết ơn.Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm.Xuống nhà, ông nội vừa sang.Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường.Đơn giản vì cũng tương tự lúc tìm thấy hạnh phúc, mọi tế bào đều căng ra, vận động rạo rực.Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan.Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy.Nhưng họ cũng đủ thông minh để thấy họ luôn bị bao vây tứ phía.Cuối cùng thì nhà văn cũng không phải lựa chọn.