Hãy tự hỏi: “Tôi có thể làm gì để thay đổi, cải thiện, hay thoát khỏi hoàn cảnh đó?”.Một trong các thời điểm thuậ n lợi nhất cho việc này chính là kỳ hành kinh.Một vài cái quầng thậm chí còn thôi thúc chủ nhân của chúng phải tự sát.Hầu hết những điều gọi là tệ hại hay xấu xa trong đời người đều do vô minh cả.Hãy tập trung chú ý vào cái yên lặng hơn là vào các âm thanh.Luôn luôn cộng tác với nó, đừng chống lại nó.Nó chính là thời gian tâm lý: quá khứ và tương lai.Cuộc lữ hành trong đời bạn không còn là chuyến phiêu lưu mạo hiểm nữa, chính nỗi ám ảnh thúc giục buộc bạn phải đến nơi, phải tranh đoạt, phải “thành công”.Đó là điểm quan trọng hàng đầu.Nếu như lúc ấy bạn chú trọng quá mức đến mục tiêu, có lẽ vì bạn muốn tìm kiếm hạnh phúc, thỏa mãn, hay một cảm nhận đầy đủ hơn về cái tôi của bạn ở mục tiêu ấy, thì cái Bây giờ không còn được tôn vinh nữa.